Những gì mà ngôi sao này làm được cho bóng bàn Việt Nam nói riêng và thể thao Việt Nam nói chung sẽ còn lưu giữ mãi trong tâm trí của người hâm mộ.
Ngày 17/3/2004 đánh dấu cột mốc lịch sử của bóng bàn Việt Nam mà cho đến nay, rất nhiều người hâm mộ thể thao nước nhà vẫn thường xuyên nhắc đến. Một thành tích vô tiền khoáng hậu mà chưa một ai có thể lặp lại được, là bảo chứng cho năng lực vượt trội của cây vợt được đánh giá là huyền thoại làng bóng bàn nước nhà.
Không ai khác, đó chính là Đoàn Kiến Quốc - một trong những VĐV bóng bàn xuất chúng nhất mà chúng ta từng sản sinh ra. Kiến Quốc chính là tay vợt bóng bàn đầu tiên của Việt Nam giành quyền tham dự một kì Thế vận hội sau các trận đấu vòng loại diễn ra vào mốc thời gian phía trên.
Đoàn Kiến Quốc sinh năm 1979 tại Nha Trang thuộc tỉnh Phú Khánh cũ (sau này được tách ra làm 2 tỉnh Phú Yên và Khánh Hòa), trong một gia đình mà cả nhà đều yêu thích bóng bàn. Cơ duyên đến với bóng bàn của Kiến Quốc cũng đến từ khi anh mới 7 tuổi, thời điểm Quốc thường theo anh trai đến các buổi tập luyện, chủ yếu để nhặt bóng cho các đàn anh.
Để rồi một ngày, huấn luyện viên thấy Kiến Quốc say mê bóng bàn và đã trao cơ hội cho anh thử sức.
Kiến Quốc bắt đầu thi đấu cho đội bóng bàn ở quê hương Khánh Hòa, ngày một nâng cao trình độ và được gọi lên đội tuyển quốc gia vào năm 1996 và ngay lập tức để lại dấu ấn với tấm HCV giải trẻ Đông Nam Á cùng năm.
Năm 2000, Đoàn Kiến Quốc cùng người đàn anh Vũ Mạnh Cường tham dự vòng loại bóng bàn Olympic Sydney, song ước mơ tham dự Thế vận hội đã tạm gác lại khi cả hai tay vợt đều không thể làm nên chuyện trước những đối thủ đến từ Singapore, Thái Lan, Malaysia.
Phải đến 4 năm sau, tại vòng loại Olympic Athens 2004, bóng bàn Việt Nam và cá nhân Đoàn Kiến Quốc mới được hưởng trái ngọt. Tham dự vòng loại với 3 tay vợt: Kiến Quốc, Trần Tuấn Quỳnh và Nguyễn Nam Hải dưới sự dẫn dắt của HLV Nguyễn Đình Phiên, cả 3 đại diện của chúng ta đã lọt top cao nhất.
Trong đó, trận chung kết tranh suất duy nhất tham dự Thế vận hội Athens là màn đối đầu giữa Đoàn Kiến Quốc và Trần Tuấn Quỳnh - hai ngôi sao sáng giá của bóng bàn Việt Nam thời điểm đó. Chung cuộc, Kiến Quốc đánh bại người đồng hương với chiến thắng 4-2 (9-11; 11-7; 11-7; 14-12; 2-11; 11-2).
Trên con đường vào đến trận chung kết, tay vợt quê Khánh Hòa cũng đã vượt qua những tên tuổi của bóng bàn khu vực như Phuchong Sanguansin (Thái Lan) và Yon Mardiyono (Indonesia).
Đây là khoảnh khắc lịch sử của bóng bàn nói riêng và thể thao Việt Nam nói chung khi lần đầu tiên trong lịch sử có một VĐV bóng bàn giành quyền tham dự Olympic. Đáng nói hơn, tại Thế vận hội Bắc Kinh diễn ra 4 năm sau đó, Đoàn Kiến Quốc thêm một lần vượt qua vòng loại, trở thành người đầu tiên và duy nhất của bóng bàn nước nhà có 2 lần liên tiếp tham dự sân chơi danh giá nhất thể thao thế giới này.
Đó cũng là lần gần nhất một VĐV bóng bàn Việt Nam có mặt ở sân chơi Olympic. Một phần vì chưa có thế hệ kế cận xứng đáng, một phần vì các tay vợt Việt Nam hiện nay phải tham dự vòng loại khu vực châu Á chứ không phải chỉ ở riêng khu vực Đông Nam Á như trước đây, cơ hội để chúng ta có được tấm vé dự Thế vận hội đã trở nên khó khăn hơn rất nhiều.
Giờ đây, ở vai trò của một HLV đội tuyển bóng bàn Việt Nam, Đoàn Kiến Quốc sẽ là người trực tiếp chỉ đạo, hướng dẫn các học trò, tìm suất dự Olympic cùng đội tuyển nước nhà.